
Review truyện Truyền Thuyết không Sánh bằng
Hai kiếp đầu, cả anh cũng như cô mọi bỏ qua nhau. Khi anh cũng như cô ngỡ như tình yêu sẽ viên mãn thì lại có chuyện xảy ra khiến cho hai người thân âm dương ngăn cách.
Ra mắt truyện truyền thuyết không sánh bởi
Tác giả: Tiểu Kết Ngủ Ngày
Thể loại: Ngôn tình trọng sinh
Trích đoạn truyện truyền thuyết không sánh bằng
bên dưới hoàng tuyền, hai mặt mặt đường bắt ngang cầu Nại Hà tỏa nắng rực rỡ một chốn trời mạn châu sa hoa đỏ thắm, cũng như tấm thảm bự đầy máu, rải rác bên dưới dòng sông Vong Xuyên còn thấy cánh hoa đỏ trôi theo làn nước chảy. Cô đang hai lần không uống chén bát canh táo tợn Bà gửi cho, để hai kiếp âu yếm một người nhà.
Lần thứ bố bước tới, tâm trạng đem theo buốn chán cũng như ngại ngùng… Cô phân vân Bước qua tảng đá Tam Sinh, rồi cho một đình nhỏ dại, phía trước đình đã là một bà lão sở hữu mái tóc Bạc phơi, nụ cười cợt phúc hậu.
Số người thân đứng hóng cùng cô uống canh chưa đông, một xíu đã đi đến lượt, còn sẽ cân xem cần dùng từ để diễn đạt vai trung phong ý, thì người nhà sẽ yêu cầu biểu thị sẽ thông báo.
“Cô gái, con cháu vẫn chính thức quyết định chưa?”
Cô cướp thót người, khi biết mạnh Bà đang hỏi mình thì mím môi, ngập ngừng: “Dạ, con cháu đang chính thức quyết định rồi…”
“…Cháu đang không uống canh.”
Nụ mỉm cười bạo phổi Bà khôn xiết bao dong, làm cô càng chú ý càng bựa hổ, giọng bà siêu nhẹ nhàng, từ tốn nói: “Đứa trẻ bướng bỉnh. Nếu uống canh, con cháu vẫn có cuộc đời giàu có yên ấm hơn đến kiếp sau. Cháu không uống, đổi lại có được cái bảng giá cháu đề xuất trả cho việc này, ở thế gian, cuộc đời của con cháu ắt cụm gian truân, có đôi khi, lại chính là kiếp đau thương nữa thì sao?”
Cô tất cả xem xét ấy, cơ mà cứ mãi giày xé trong lòng vì tránh mua duyên nợ cùng người đó hai kiếp liền, có tác dụng cô không cam lòng cam dạ. Cô ước ao một kiếp, cô cũng như tổ ấm ấy được phải duyên thê thiếp ông xã, sống đến đầu Bạc đãi răng long, yêu kính nhau cả một đời.
>> Đọc thêm Truyện sắc
vì vậy, càng thêm vững tin ý chí, cô lắc đầu, nhìn dạn dĩ Bà bằng đôi mắt thành khẩn, “Đá Tam Sinh biểu trưng cho kiếp trước, kiếp này cũng như kiếp sau. Kiếp trước là nhân, kiếp này là quả, kiếp sau là duyên. Cháu tin, kiếp sau cháu cũng như Đấng mày râu đã có duyên. Cháu mong mỏi tậu đàn ông một lần rút cục, nếu vẫn không thể biến hóa được số mệnh, thì khi gặp bà một lần nữa, cháu nguyện chưa làm tổ ấm…”
“Có duyên, duyên mỏng không gồm nợ.” to gan Bà chưa cất nổi nụ mỉm cười vày tha.
“Có duyên ắt bao gồm nợ.” Cô kiên trì đáp.
táo bạo Bà đồng ý, gửi tay về bên trước, chỗ đó có một cánh cửa mịt mờ khói trắng. Khi cô đi ngang bà, đồng ý chào bà lần cuối, bà khẽ nhoẻn đôi môi đỏ thắm, khuôn bên sáng ngời.
Cô chuyển đôi mắt đầy sự tôn trọng dành cho dạn dĩ Bà, rồi bước đi qua cánh cửa bằng đá, bên bên đó chính là chốn trời màu trắng toát, cả thân thể cô hoà vào bầu không gian ấy, biệt tích.
win Nam đã không nhớ người thân đang mơ mang đến ảnh tiếng trống vang cả huyện Tranh Châu bao nhiêu lần… Tiếng pháo hoa rợp trời, cánh đào tung phấp phới, một bầu trời blue thăm thẳm, cả tiếng chúc mừng, tiếng đưa tin, tiếng ghen tị khắp phố náo nhiệt cứ văng vẳng vào tai. Chỉ biết, nó sẽ tạo ra trong suốt công việc cô mập lên, thân cùng mang đến độ, cứ xem đông đảo người nhà trong cơn mơ đấy cực kỳ thân thiết, cũng như thật.
“Ôi, công tử Lâm Bá Ngọc đỗ trạng nguyên rồi.”
“Đầu bảng! Chừng như năm nay thánh thượng đã ban thưởng công chúa Kiến Ninh mang đến ai đỗ trạng nguyên lần này ấy.”
>> xem thêm Ngôn tình cao h
“Vậy đề nghị chạy đến Lâm che xem tình hình xem.”
“Ai cha, chuyến này Lâm bao phủ sẽ đãi tiệc rượu to lắm đây.”
“Cuối cộng cả huyện Tranh Châu cũng có thể có trạng nguyên rồi.”
“Tới rồi, tới rồi. Trạng nguyên đang đi vào cầu Dạ Nguyệt rồi.”
giờ đây đây, chiến thắng Nam đứng trên lầu, mở cửa nhà sổ, nhìn ra ngoại trừ phố náo nhiệt. Cảm hứng vui sướng trào dâng.
nam giới vẫn đậu trạng nguyên như ý nguyện người nhà, đang không uổng công ngày đêm vùi mài kinh sách, lòng cô gồm vui mừng lẫn chua xót. Phần lớn câu bàn tán của các bạn, cô nghe vô cùng rõ, cả các bạn gái trong Thanh Hoa lâu này cũng đang buôn chuyện sôi nổi. Cả mẫu huyện Tranh Châu này, ai ai lại phân vân cho Lâm Bá Ngọc, vì chưng công tử tuấn tú, sang trọng hơn các bạn, học cao hiểu rộng, chưa cao ngạo, bình tĩnh lại thiết yếu chắn, một bởi công tử cả con trẻ cũng phải yêu mến, kính nể. Nay lại đỗ trạng nguyên, khắp khu vực điều vui mừng phấn khởi.
Chúc Các bạn đọc truyện vui vẻ!