Review truyện “Nam Sủng Vô Diệm Ngốc Nghếch”
Tóm lược truyện đam mỹ “Nam sủng vô diệm ngốc nghếch”
Tác giả: Y bốn Đa Duy Nhĩ
Thể loại: đam mỹ , cổ đại, đoản văn
Trích đoạn:
“Đói…… Đói quá……” bạn thuộc bên trên đất phát ra 1 tiếng thở dài vô lực.
“Tại sao còn chưa đưa cơm đến đây? Đói bụng quá……” Lời lại vang lên lần tiếp nữa.
“Ta đói ước ao chết, vì sao loại bụng nhỏ bé vẫn tồn tại to.” Y thiếu hiểu biết ràng ràng bụng nhỏ tuổi nhô ra. Ừ, quả nhiên là lạ, các nơi không giống hầu hết lõm, khối đó lại lồi, tốt tranh thủ giảm cân…… Ko được, đói bụng quá tuyệt vời rồi……
Trước mắt Y, 1 mảng black color rơi xuống, một mình body toàn thân cực kì đen dancing qua, thật sự khôn xiết đen, bên cạnh gương mặt đấy.
Y miễn cưỡng nhìn một chiếc, vô cùng nhanh nằm quay về.
“Ngươi là ai?” các bạn áo đen kia nhìn Y đã dựa trên chóng hỏi.
Đọc thêm đấu la đại lục
Y nháy mắt, góc nhìn không hiểu nhiều lời người trong gia đình áo đen hỏi.
“Nguyên lai là kẻ ngốc.” thành viên gia đình áo đen thuyệt vọng nhìn Y thuộc sinh sống trên nệm.
“Theo kế hoạch, kẻ ngốc mới xuất xắc.” tổ ấm áo đen tự lầm bầm, đột nhiên chốc phi thân qua cần đến một tay ôm siết lấy Y, cứ vậy đó bay đi.
giờ đây Y nghĩ: đen, chưa biết có thể ăn đc hay là không……
khôn cùng nhanh, người trong gia đình áo đen bay tới một gian buồng khôn xiết tráng lệ trong hoàng cung, kiêng thị vệ, xuyên qua chiếc lỗ đi vào trong 1 gian nguy nga nhất, đúng rồi, đấy chính là tẩm cung của Hoàng đế.
“Ưm…… A……” Từ gian buồng truyền tới đã từng trận âm thanh làm bằng thành viên gia đình áo đen ngay tắp lự ngừng bước, quẹo vào một trong những địa phương khác.
Cọi thêm vô thượng sát thần
“Đói……” Bị nhà bạn áo đen kẹp sinh hoạt dưới nách, Y lúc này bắt đầu quan sát thấy tức giận.
người thân áo đen cho rằng tên ngốc này chưa bao giờ thì thầm, khi nghe đến Y kể ngay tắp lự sợ khiếp vía.
các bạn áo đen cực kỳ nhanh đi vào một trong những gian phòng bé dại, đoán chừng là một gian mật thất.
“Thế làm sao.” bây giờ bạn áo đen vẫn đặt Y xuống.
“A ư” Y vẫn đói đến choáng váng, há miệng hướng tay chúng ta áo đen cắn.
“Au —— ngươi khiến cho gì?!”
“Ô ô…… Ẳn không ngon.”
“xột xột xột ~~~~”
thành viên gia đình áo đen lạng lẽ nhìn nơi bị Y coi là thức ăn, kiên quyết liền dẫn hắn đi ăn cơm. Vòng qua núi nhỏ bé chập chồng, tới một gian buồng trông như nhà nấu ăn, đáng tiếc, nơi này đã không còn gì đặt ăn, sang 1 lúc lâu, gia đình áo đen new miễn cưỡng kéo ra một đĩa thức ăn còn dư, Y há to miệng ăn rất nhiều, đợi tới khi Y ăn no thì tổ ấm áo đen mới hỏi Y chuyện nảy sinh.
Đọc thêm list truyện sắc
“Ngươi là ai?” người trong gia đình áo đen nhìn Y sẽ ăn no, lơ là nằm sống một chỗ bé nhỏ trên nệm êm.
Y trừng ánh mắt, không hiểu nhìn người thân áo đen, “Ngươi là ai?”
“Ngươi đầu tiên nói cho ta biết ngươi là ai?” người áo đen cũng khá nhẫn nại, không khuyên bảo bài toán Y ngay, nhưng thường xuyên hỏi lại Y.
“Ngươi là ai”, Y lại lặp lại lần tiếp nữa, tiếp nối cười siêu phấn kích.
“Ngươi là ai?” Nhìn chúng ta áo đen rất rất lâu ko công bố, Y lần tiếp nữa công bố.
“Viên Giáng Vũ” người trong gia đình áo đen, ko Viên Giáng Vũ lí giải vậy đó.
“Ha hả ~~ Viên Giáng Vũ ~~ Viên Giáng Vũ ~~~~ ngươi là ai ~~ ha hả ~~” Y có hứng bắt đầu gọi tên Viên Giáng Vũ, nhưng mà Y chưa bao giờ ý nghĩa của nó là gì.
“Thì ra là tên ngốc……” Viên Giáng Vũ tiếc nuối hận nhìn Y.
“Y ~~ Y ~~ ha hả ~~Y ~~ Y ~~ ha hả ~” Y chỉ mong đề cập bạn siêu vui. Từ khiY còn rất bé dại, đã quen bị giam ở trong phòng tối ko nhìn thấy mặt trời, về phần hầu như vật dụng gì kia, Y dù rằng thiếu hiểu biết, mà rất có thể nắm chắc ý của hắn tên là Viên Giáng Vũ, nhưng tên thì đã không nhớ rõ, nên chỉ có thể biết mang chữ Y này.
Đọc truyện phàm nhân tu tiên
“Thì ra hiểu là Y a.” Viên Giáng Vũ đau lòng rành rành Y đang ngây ngốc.
“Ta tên là Vũ nga, Vũ” Viên Giáng Vũ chỉ ngón tay về phía thành viên nói với Y.
(==’’ giờ new gọi Y còn nữa thể được xem là loại tên)
“Vũ ~~ Vũ ~~” quen đc một mọi người mới so với Y nhưng nhắc là một trong những Việc rất tốt, yêu cầu ko chấm dứt phát âm cái brand name này.
Từ trước tới nay Viên Giáng Vũ lãnh khốc vô tình lại sử dụng ánh mắt thương tiếc nhìn Y, nghe Y kêu tên của hắn.
Y bò lên trên người Viên Giáng Vũ, tùy luôn thể kéo y giải ngũ Giáng Vũ, giống như là đang thí nghiệm chất liệu của mẫu áo đen này, ko chú ý, Y víu vào mặt vải bên trên áo của Viên Giáng Vũ.
“Ha hả ~~ ngươi xấu xí tương đương ta, xấu xí xấu xí ~~” Viên Giáng Vũ là một mỹ nam tử hi hữu có, nhưng sống trong ánh mắt Y, diện mạo của Viên Giáng Vũ lại chính là xấu xí, Y ko xong lặp lại phần nhiều lời nói của người thân trong viện cùng gia đình cha ruồng bỏ, Y đến hiện giờ còn nhớ rõ, mọi gương mặt vặn vẹo cộng móng tay đỏ tươi của những nữ nhân kia, cắm thẳng vào bên trên dòng cổ bé bỏng của Y, mà còn…… Trong các số đó còn thêm mẹ của hắn. Y ko mong muốn phát âm đa số chuyện này, bắt buộc cố khiến cho người trong gia đình quên hết thảy phần nhiều chuyện, chỉ nên ko nhớ, bất giác ko nghĩ, không mộng, không phải, phong bế chính mình lại. Làm cho trí năng của bạn giống như hài tử new 8 tuổi, mà Viên Giáng Vũ thiếu hiểu biết, chẳng qua chỉ cho rằng Y là kẻ ngu, không tồn tại để mắt tới tới phổ biến.
Tác giả sở hữu lời mong nói: chánh văn đang xong xuôi…
đọc tiếp truyện tại trang gọi truyện online ưu đãi, chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Coi thêm truyện đam mỹ h