Posted on: September 2, 2021 Posted by: Truyện 4 Phương Comments: 0

Review truyện Định Nghĩa độc nhất vô nhị

Định nghĩa có 1 0 2 là câu truyện kể về anh là “Độc Cô”, tâm bít, tình kín đáo, không có ai hoàn toàn có thể thâm nhập. Trong trái đất đầy thú vui, cô là “Lý Tính”, mục tiêu của cô là mang niềm vui đến bên trên môi mọi người

Reviews truyện Định nghĩa có 1 không 2

Tác giả: Hương Nam Thảo
phân mục truyện: ngôn tình

Trích đoạn truyện Định nghĩa có 1 không 2

Hôn lễ tiến hành cho đến bây giờ coi như thuận tiện. Tuy rằng tại vị trí đăng ký kết hôn nghĩ trưa nửa giờ, cho nên cục bộ tất cả mọi chuyện đều phải hoãn lại, Tần Lộ nỗ lực khống chế sự tất tả của chính bản thân mình, ngoan ngoãn kết hợp mọi cá nhân xong hôn lễ này. Chỉ cần anh cứ làm như lúc diễn thử, đứng trước mặt Thần Phụ nói ra câu “Tôi nguyện ý” kia, rồi đeo nhẫn lên tay mình, liền dứt.

“Chị Lâm Âm. . . . . . Chị thật sự. . . . . .” Thiên Ngôn nhìn Tần Lộ cùng hai người anh trong Tần gia đang đứng ngoài cửa, ấp a ấp úng không nói hết. Tôi đương nhiên biết em ấy muốn nói gì. Bất quá một việc đã định rồi, chỉ từ kém một nghi thức nhỏ thì trước luật pháp tội đã là vk anh không phải sao?

hôm nay tôi cứ gia hạn cách cười mĩm đến kiệt sức rồi. Nhưng cô dâu phải luôn xinh đẹp mà.

>> Đọc thể loại Truyện ngôn tình tổng tài

Cửa bị xuất kho, ba ba bước vào, nhíu mày, sắc mặt vẫn là u ám và mờ mịt.

“Ba ~~” tôi cố ý kéo dài giọng làm nũng, “Con đẹp không? Từ bây giờ ba còn không khen qua con ――”

“Hừ.” Ba ba nhẹ nhàng khẽ hừ. Tôi biết, trong lòng ông cam kết đang ân oán giận, đẹp thì hữu ích gì? Hôn sự như thế. . . . . .

Ngoài cửa đột nhiên náo nhiệt, vài bà con, anh em vây quanh mấy an hem nhà Tần Lộ, ríu ra ríu rít nói cái gì. Các cô gái hưng phấn khó khống chế âm lượng cười phụ trợ thêm. Có vẻ đặc trưng đột ngột, Tần Lộ tựa hồ có chút không được tự nhiên và thoải mái rồi, ánh nhìn bắt đầu chuyển biến. Tôi chạy nhanh bao bọc lấy bó hoa, thoáng ôm nhẹ ba ba.

“Có thể cùng người mình yêu nhất kết duyên, con cực kỳ hạnh phúc. Ba ba, phải chúc phúc con nha.”

Không đợi ba ba replay, tôi nhìn gương bày ra bộ mặt tươi cười hạnh phúc nhất, hít sâu, đi đến chỗ anh.

>>> Coi thêm list Truyện tranh đam mỹ có thịt
Giọng những người xung quanh ong ong anh anh. Tôi rốt cuộc ở đoạn này làm cái gì đây? Lúc này là chủ nhật ngày 18 tháng 4, Hình như có 1 chuyển động gì đấy sắp xảy ra. Tiểu Lâm nói bây giờ có buổi diễn kịch. Hiện giờ là khi nào rồi? 5 Phút nữa, dẫn cô ấy đứng trước thánh lũ kia, nghe bác Mục Sư nói chuyện, sau đó. . . . . .

Đột nhiên có nhiều giọng chói tai đến đây, các cô ấy là ai? Phải duy trì mỉm cười. Thật ồn ào, thật ồn ào. Tôi sao lại bắt buộc phải đứng đây nghe các cô ấy nói chuyện? Những cô đang làm gì đó? Nguyên Nhân muốn giữ chặt tay tôi? Nhiệt độ bên trên lòng bàn bàn tay đó mang về, tôi không cần cái cảm xúc này.

Tiếng ong ong càng xum xê thêm, anh Hải Dương nói gì với tôi? Nói gì đó? Nghe không rõ― nghe không rõ thì nên nói “Mời anh nói lại lần nữa” thì phải? Hé miệng, đau quá. Cổ họng đau, lỗ tai đau, đầu óc đau, tâm tình cũng đau. Không muốn đau. . . . . .

“Tiểu Lộ!”

Tiếng ồn ào bên tai biến mất. Không có gì cả, chỉ từ lại tiếng Tiểu Lâm gọi tôi. Em cười đi tới chỗ tôi, tay nhẹ nhàng cầm khửu tay tôi, ấm. Em nói chuyện với các cô ấy? Đang cười, vẻ mặt rất vui. Lỗ tai không còn đau, cục bộ đều hết đau rồi, ngọt.

Anh Hải Dương cũng cười, anh nói “Thời gian không sai biệt lắm, Tiểu Lộ đi Theo ông.”

rõ ràng còn 3 phút. Tiểu Lâm cười với tôi, nói: “Cố lên, em đến chỗ ba em. Anh tại vị trí đó chờ em nha.”

Tay rút đi rồi, không ấm .

Còn 2 phút. Quên đi, Tiểu Lâm nói, “Thời gian phía bên ngoài hoàn toàn có thể khác một chút.”

Qua khoảng nửa phút, Tiểu Lâm từ bên kia bước vào.


Tần Lộ im re đứng ở chỗ đó, vẻ mặt có vẻ thả lỏng. Anh đang đợi tôi đến.

Ánh sáng mặt trời từ những miếng thủy tinh bên trên nóc chiếu vào giáo đường, tia nắng chiếu thẳng qua thủy tinh màu lam lăn tăn chiếu vào người anh. Gương mặt anh tuấn quan trọng đặc biệt hút hồn ― đẹp như một pho tượng Hy Lạp vậy.

Đến trước mặt anh rồi, anh vươn tay ra, nắm lấy tay tôi từ tay ba ba. Ba ba hơi cúi đầu, nói nhỏ vào tai tôi: “. . . . . . Chúc con hạnh phúc, hảo hảo chiếu cố mình. . . . . .”

Cười. Những lời này, ông Chưa hẳn thường nói sao?

“. . . . . . Hãy thay ta hảo hảo chiếu cố nó . . . . . .”

Xa xôi không đủ cụ thể. Giọng rất nhỏ tuổi, nhưng tôi cũng không biết nó có bao nhiêu trọng lượng trong trái tim mình?
Chúc Anh chị em đọc truyện ‘Định nghĩa độc nhất vô nhị’ vui vẻ!

Categories:

Leave a Comment